Khi đọc bài viết, hãy bật cùng bản nhạc này để nghe trọn vẹn lòng mình.
Bạn luôn hoài niệm cấp hai khi đang học cấp ba, hoài niệm cấp ba khi đang học đại học. Thời niên thiếu của bạn thì luôn muốn trở thành người lớn, khi lớn rồi thì chỉ mong được trở về những ngày ấu thơ.
Rất lâu sau này, bạn sẽ nhận ra rằng mỗi thời kì bạn từng đi qua đều là đẹp nhất. Nếu nói điều gì thực sự hối tiếc, thì chính là khi đó đã không sống hết mình.
Một ngày nào đó, bạn của bây giờ sẽ trở thành bức ảnh cũ của tương lai, nhớ về quá khứ không thể thay đổi bạn của hiện tại, phải luôn tạo ra những hồi ức để tương lai khi nhớ về sẽ được tiếp thêm sức mạnh, phải luôn nỗ lực ngay lúc này.

Chúng ta thỉnh thoảng có thể quay đầu nhìn lại, nhưng sau cùng vẫn phải bước về phía trước. Nếu một người cứ mãi hướng về quá khứ, thì quả thật, thanh xuân của người ấy có lẽ đã không còn.
Khi bạn đang còn trẻ, đừng hối tiếc thanh xuân. Rõ ràng mới đầu hai mươi, lại sống với tâm tư của một người bốn mươi. Lúc mười lăm tuổi, bạn rõ ràng ngưỡng mộ độ tuổi hiện giờ nhất. Giờ đây, khi thực sự đã đến độ tuổi này, bạn còn oán thán điều gì ?
Nếu hôm nay bạn không sống ý nghĩa hơn hôm qua thì ngày mai đến còn có ý nghĩa gì nữa ?
Thanh xuân của bạn, bạn chỉ có thể tự mình trải qua, những con đường quanh co trong cuộc đời bạn cũng chỉ có thể tự bạn đi tiếp. Oanh liệt cũng được, bình lặng cũng được, bạn đều phải tự mình bước hết.
Tương lai của bạn, chỉ có bạn mới biết, thứ bạn muốn chỉ có thể tự bạn giành lấy, việc phá bỏ giới hạn của bản thân mình cũng chỉ mình bạn làm được.
Vì vậy, khi đang đọc bài viết này, hãy cảm ơn ngày hôm nay.
Cảm ơn vì đã cho bạn được sống, vì bạn còn sống tức là bạn đang hạnh phúc.
13/12/2021.